Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺

Vật liệu phát quang Sr2Al2SiO7 đồng pha tạp các ion đất hiếm (Eu3+, Dy3+) được

chế tạo bằng phương pháp phản ứng pha rắn ở nhiệt độ 1250oC trong 2 giờ. Kết

quả khảo sát giản đồ nhiễu xạ tia X cho thấy, vật liệu có cấu trúc pha tứ giác. Phổ

bức xạ của Sr2Al2SiO7: Eu3+ có dạng vạch hẹp có cực đại ở 589 nm và 619 nm đặc

trưng cho chuyển dời của ion Eu3+. Phổ bức xạ của Sr2Al2SiO7: Dy3+cũng là các

vạch hẹp với cực đại bức xạ ở bước sóng 478 nm, 575 nm đặc trưng cho chuyển

dời của ion Dy3+. Trong hiện tượng phát quang của vật liệu Sr2Al2SiO7 đồng pha

tạp Eu3+, Dy3+thì cả 2 ion này đều đóng vai trò là tâm phát quang và bức xạ phát

quang của chúng chịu ảnh hưởng lẫn nhau. Các đặc trưng phát quang của các vật

liệu này được trình bày và thảo luận.

Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺ trang 1

Trang 1

Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺ trang 2

Trang 2

Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺ trang 3

Trang 3

Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺ trang 4

Trang 4

Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺ trang 5

Trang 5

Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺ trang 6

Trang 6

Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺ trang 7

Trang 7

Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺ trang 8

Trang 8

Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺ trang 9

Trang 9

Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺ trang 10

Trang 10

pdf 10 trang viethung 6100
Bạn đang xem tài liệu "Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên

Tóm tắt nội dung tài liệu: Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺

Tính chất quang của vật liệu Sr₂Al₂SiO₇ đồng pha tạp các ion EU³⁺ và Dy³⁺
TẠP CHÍ KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ, Trường Đại học Khoa học, ĐH Huế Tập 13, Số 1 (2018) 
95 
TÍNH CHẤT QUANG CỦA VẬT LIỆU Sr2Al2SiO7 
ĐỒNG PHA TẠP CÁC ION Eu3+ VÀ Dy3+ 
Đỗ Thanh Tiến1, 2*, Nguyễn Mạnh Sơn2, Trần Minh Tiến3, Nguyễn Văn Hùng4 
1Khoa Cơ bản, Trường Đại học Nông Lâm, Đại học Huế 
2Khoa Vật lý, Trường Đại học Khoa học, Đại học Huế 
3Trường THPT Chu Văn An Gia Lai 
4Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng, Quảng Ngãi 
*Email: dothanhtien@huaf.edu.vn 
Ngày nhận bài: 29/10/2018; ngày hoàn thành phản biện: 4/12/2018; ngày duyệt đăng: 10/12/2018 
TÓM TẮT 
Vật liệu phát quang Sr2Al2SiO7 đồng pha tạp các ion đất hiếm (Eu3+, Dy3+) được 
chế tạo bằng phương pháp phản ứng pha rắn ở nhiệt độ 1250oC trong 2 giờ. Kết 
quả khảo sát giản đồ nhiễu xạ tia X cho thấy, vật liệu có cấu trúc pha tứ giác. Phổ 
bức xạ của Sr2Al2SiO7: Eu3+ có dạng vạch hẹp có cực đại ở 589 nm và 619 nm đặc 
trưng cho chuyển dời của ion Eu3+. Phổ bức xạ của Sr2Al2SiO7: Dy3+cũng là các 
vạch hẹp với cực đại bức xạ ở bước sóng 478 nm, 575 nm đặc trưng cho chuyển 
dời của ion Dy3+. Trong hiện tượng phát quang của vật liệu Sr2Al2SiO7 đồng pha 
tạp Eu3+, Dy3+thì cả 2 ion này đều đóng vai trò là tâm phát quang và bức xạ phát 
quang của chúng chịu ảnh hưởng lẫn nhau. Các đặc trưng phát quang của các vật 
liệu này được trình bày và thảo luận. 
Từ khóa: Sr2Al2SiO7, Eu3+, Dy3+, quang phát quang. 
1. MỞ ĐẦU 
Vật liệu phát quang và công nghệ chế tạo vật liệu phát quang đã và đang được 
nhiều nhà nghiên cứu trong và ngoài nước quan tâm nghiên cứu do những ứng dụng 
quan trọng của chúng trong khoa học và đời sống. Trong kỹ thuật chiếu sáng và hiển 
thị, vật liệu phát quang đóng vai trò quan trọng trong việc chế tạo các loại đèn huỳnh 
quang, đèn LED, đó là các loại đèn chiếu sáng có hiệu suất cao, tiết kiệm năng lượng. 
Trong số đó, vật liệu phát quang pha tạp ion đất hiếm được sử dụng rộng rãi trong 
nhiều ứng dụng khác nhau, do chúng không độc hại, thân thiện với môi trường, có độ 
chói và tuổi thọ cao [1]. Trong vài năm qua, LED trắng kích thích bởi bức xạ tử ngoại 
gần kết hợp với các vật liệu phát quang màu đỏ, xanh lá cây, xanh đã thu hút nhiều sự 
Tính chất quang của vật liệu Sr2Al2SiO7 đồng pha tạp các ion Eu3+ và Dy3+ 
96 
quan tâm của các nhà khoa học. Những vật liệu phát bức xạ ánh sáng nhìn thấy với 
hiệu suất phát quang cao dưới kích thích tử ngoại gần hay ánh sáng màu xanh đã được 
ứng dụng trong chế tạo LED trắng. Vật liệu silicate alumino kiềm thổ đã thu hút nhiều 
sự chú ý và trở thành một hướng nghiên cứu thú vị trong lĩnh vực vật liệu phát quang 
vì tính ổn định hóa học cao và khả năng kháng nước so với các vật liệu trên nền sulfit 
và aluminate [2-4]. Báo cáo này trình bày các kết quả nghiên cứu về ảnh hưởng của 
đồng pha tạp Europium và Dysprosium đến tính chất quang của vật liệu Sr2Al2SiO7 
được chế tạo bằng phương pháp phản ứng pha rắn. 
2. TH H Ệ 
Vật liệu phát quang Sr2Al2SiO7 (SAS) đồng pha tạp ion Eu3+, Dy3+ được chế tạo 
bằng phương pháp phản ứng pha rắn. Các nguyên liệu sử dụng gồm: SrCO3 (99,9%, 
Trung Quốc), Al2O3 (99%, Trung quốc), SiO2 (99,9%, Hàn quốc) và Eu2O3 (99,9%, 
Merck), Dy2O3 (99,9%, Merck). Hỗn hợp được cân theo tỉ lệ hợp thức, chất chảy B2O3 
được thêm vào với tỉ lệ 4% khối lượng sản phẩm. Phối liệu được nghiền trộn bằng cối 
mã não trong thời gian 1 giờ, sau đó hỗn hợp được nung ở nhiệt độ 12500C trong 2 
giờ. Giản đồ nhiễu xạ tia X thực hiện bởi nhiễu xạ kế Bruker D8-Advance, phổ phát 
quang (PL) và phổ kích thích phát quang (PLE) thực hiện bằng phổ kế huỳnh quang 
FL3-22 của Horiba. 
3. KẾT QUẢ VÀ THẢO LUẬN 
3.1. Cấu trúc tinh thể của vật liệu Sr2Al2SiO7 pha tạp ion đất hiếm 
 Cấu trúc tinh thể của các vật liệu phát quang Sr2Al2SiO7 pha tạp ion đất hiếm 
được khảo sát bằng nhiễu xạ tia X. Giản đồ XRD của các mẫu SAS: Eu3+(0,5 %mol),SAS: 
Dy3+(1,0 %mol),và SAS: Eu3+ (0,5 %mol), Dy3+ (1,0 %mol) được biểu diễn trên hình 1. 
TẠP CHÍ KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ, Trường Đại học Khoa học, ĐH Huế Tập 13, Số 1 (2018) 
97 
Hình 1. Giản đồ XRD của SAS: Eu3+ (0,5 %mol) (a), SAS: Dy3+(1,0 %mol) (b) 
và SAS: Eu3+ (0,5 %mol), Dy3+ (1,0 %mol) (c) 
Kết quả phân tích cho thấy, các mẫu có cấu trúc pha mong muốn là Sr2Al2SiO7, 
có các thông số mạng: a = b = 7,83010Å, c = 5,27320Å, α = β = γ = 90o, với nhóm không 
gian P-421m, thuộc pha tứ giác (Tetragonal). Mặt khác, giản đồ nhiễu xạ không xuất 
hiện các đỉnh đặc trưng của các ion đất hiếm cũng như các thành phần phối liệu ban 
đầu. Điều này chứng tỏ rằng, các ion đất hiếm khi được pha tạp vào mạng nền với 
hàm lượng bé không làm thay đổi cấu trúc pha của vật liệu. 
3.2. Đặc trưng quang phổ của vật liệu SAS: Eu3+(0,5 %mol) 
Hình 2. Phổ PL của mẫu SAS: Eu3+ (0,5 %mol) 
kích thích bằng bức xạ 365 nm 
Hình 3. Phổ PLE của mẫu SAS: Eu3+ (0,5 %mol) 
đo ở bức xạ có bước sóng 619 nm 
Trên hình 2 trình bày phổ PL của vật liệu SAS: Eu3+ (0,5 %mol) kích thích bằng 
bức xạ 365 nm, phổ bức xạ thu được bao gồm các vạch hẹp đặc trưng cho chuyển dời 
của ion Eu3+, tương ứng với các dịch chuyển từ trạng thái kích thích 5D0 về trạng thái cơ 
Tính chất quang của vật liệu Sr2Al2SiO7 đồng pha tạp các ion Eu3+ và Dy3+ 
98 
bản 7FJ (J = 0, 1, 2, 3,4). Bức xạ ở bước sóng khoảng 589 nm tương ứng với chuyển dời 
lưỡng cực từ 5D0 – 7F1của ion Eu3+. Bức xạ ởbước sóng 619 nm tương ứng với chuyển 
dời lưỡng cực điện 5D0 – 7F2 của ion Eu3+, chuyển dời này phụ thuộc vào sự đối xứng 
của trường tinh thể. Ba đỉnh bức xạ khác tại 580 nm, 657 nm và 702 nm là tương đối 
yếu, tương ứng với các chuyển dời 5D0 – 7F0, 5D0 – 7F3 và 5D0 – 7F4. Trong phổ bức xạ của 
vật liệu SAS: Eu3+ (0,5 %mol) không quan sát thấy dải rộng đặc trưng của ion Eu2+. 
Phổ PLE của SAS: Eu3+ ứng với bức xạ phát quang có bước sóng 619 nm được 
biểu diễn trong hình 3. Phổ PLE của vật liệu phát quang SAS: Eu3+ (0,5 %mol) xuất hiện 
một dải rộng trong vùng tử ngoại, và một số vạch hẹp trong khoảng 330 nm – 580 nm. 
Phổ PLE bao gồm hai phần chính: (1) - Dải rộng trong vùng bước sóng nhỏ hơn 300 nm 
được gọi là dải truyền điện tích (CTB) do sự tương tác Eu3+- O2-, dải truyền điện tích 
gây ra bởi sự truyền một điện tử từ quỹ đạo 2p của Oxy đến lớp vỏ 4f6 của ion Eu3+, (2) 
- các vạch hẹp từ 330 nm đến 580 nm, được gán cho sự chuyển dời kích thích f - f của 
ion Eu3+. Vạch có cường độ mạnh nhất tại 393 nm tương ứng với chuyển dời 7F0 5L6 
của ion Eu3+. Các đỉnh kích thích yếu khác tại 360 nm, 381 nm, 413 nm và 461 nm, 531 
nm, 575 nm được cho là quá trình chuyển dời nội cấu hình 4f - 4f của các ion Eu3+ trong 
mạng nền, có thể được gán cho các chuyển dời tương ứng 7F0 5D4, 7F0 5G4, 7F0 
5D3, 7F0 5D2, 7F0 5D1, 7F0 5D0 [5]. 
3.3. Đặc trưng quang phổ của vật liệu SAS: Dy3+(1,0 %mol) 
Hình 4. Phổ PL của mẫu SAS: Dy3+ (1,0 %mol) 
kích thích bằng bức xạ có bước sóng 365 nm 
Hình 5. Phổ PLE của mẫuSAS: Dy3+ (1,0 %mol) 
đo ở bức xạ có bước sóng 575 nm 
Phổ PL của vật liệu SAS: Dy3+ (1,0 %mol) kích thích bằng bức xạ 365 nm được chỉ 
ra ở hình 4. Dưới kích thích 365 nm, phổ PL của vật liệu SAS: Dy3+ (1,0 %mol) bao gồm 
các vạch hẹp, với hai bức xạ chính trong vùng màu xanh (479 nm) và trong vùng màu 
vàng (578 nm) tương ứng với chuyển dời lưỡng cực từ (MD) 4F9/2 – 6H15/2 và chuyển dời 
lưỡng cực điện (ED) 4F9/2 – 6H13/2 đặc trưng của ion Dy3+. Trong đó chuyển dời 4F9/2 – 
6H13/2 với J = 2 là dịch chuyển rất nhạy. Đây cũng là loại tâm phát quang đượcsử 
dụng nhiều trong vật liệu phát quang [1]. Sự mở rộng của các vạch bức xạ của ion Dy3+ 
có liên quan đến các mức Stark ở các mức 4F9/2 và 6HJ [6]. 
TẠP CHÍ KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ, Trường Đại học Khoa học, ĐH Huế Tập 13, Số 1 (2018) 
99 
Phổ PLE của vật liệu SAS: Dy3+ (1,0 %mol) được khảo sát ứng với bức xạ phát 
quang có bước sóng 575 nm được chỉ ra trên hình 5. Phổ PLE của vật liệu SAS: Dy3+ (1,0 
%mol) bao gồm các vạch hẹp có các đỉnh 297 nm (6H15/2 4P3/2), 324 nm (6H15/2 6P3/2), 
350 nm (6H15/2 4M3/2, 6P7/2), 363 nm (6H15/2 4I11/2), 387 nm (6H15/2 4I13/2, 4F7/2), 423 nm 
(6H15/2 4G11/2), 450 nm (6H15/2 4I15/2) và 468 nm (6H15/2 4F9/2) tương ứng với các 
chuyển dời đặc trưng 4f – 4f từ trạng thái cơ bản 6H15/2 lên các trạng thái kích thích khác 
nhau của cấu hình điện tử 4f9 của ion Dy3+ [6]. 
3.4. Đặc trưng quang phổ của vật liệu SAS: Eu3+ (0,5 %mol), Dy3+ (1,0 %mol) 
Phổ PL của mẫu SAS: Eu3+ (0,5 %mol), Dy3+ (1,0 %mol), kích thích bằng bức xạ có 
365 nm được chỉ ra trên hình 6.a. Phổ PL của mẫu SAS: Eu3+ (0,5 %mol), Dy3+ (1,0 %mol) 
xuất hiện các vạch hẹp đặc trưng cho cả ion Dy3+ và ion Eu3+. Kết quả cho thấy, phổ PL 
của mẫu SAS: Eu3+ (0,5 %mol), Dy3+ (1,0 %mol) với bức xạ kích thích 365 nm thì cả ion 
Eu3+ và ion Dy3+ đều đóng vai trò là tâm phát quang. Ngoài ra, phổ PLE của mẫu SAS: 
Eu3+ (0,5 %mol), Dy3+ (1,0 %mol) được khảo sát ứng với bức xạ phát quang ở bước sóng 
578 nm (hình 6.b), có dạng vạch hẹp trải dài từ 300 nm đến 500 nm các vạch hẹp này 
hoàn toàn trùng với các vạch hẹp đặc trưng cho chuyển dời kích thích của vật liệu SAS 
đơn pha tạp Dy3+. 
(a) b) 
Hình 6. Phổ PL (a) và PLE (b) của mẫu SAS: Eu3+ (0,5 %mol), Dy3+ (1,0 %mol) 
3.5. Đặc trưng quang phổ của vật liệu đồng pha tạp SAS: Eu3+ (x %mol), Dy3+ (1,0 
%mol) 
Tính chất quang của vật liệu Sr2Al2SiO7 đồng pha tạp các ion Eu3+ và Dy3+ 
100 
Hình 7. Phổ PL của mẫu SAS: Eu3+ (x %mol), 
Dy3+ (1,0 %mol) kích thích bằng bức xạ có 365 
nm, (với x = 0,25; 0,5; 1,0; 1,5) 
Hình 8. Đồ thị mô tả sự phụ thuộc của cường 
độ phát quang cực đại vào nồng độ Eu3+ trong 
mẫu SAS: Eu3+ (x %mol), Dy3+ (1,0 %mol) 
Phổ phát quang của các vật liệu SAS: Eu3+ (x %mol), Dy3+ (1,0 %mol) với x = 0,25 - 
1,5 %mol được kích thích bởi bức xạ có bước sóng 365 nm trình bày ở hình 7. Kết quả 
thu được cho thấy, khi nồng độ ion Dy3+ không đổi là 1 %mol và tăng dần nồng độ ion 
Eu3+ thì cường độ đỉnh 619 nm đặc trưng cho chuyển dời của ion Eu3+ tăng lên tuy 
nhiên cường độ của bức xạ này vẫn yếu hơn so với đỉnh đặc trưng của ion Dy3+, trong 
khi đó cường độ cực đại ở bức xạ 578 nm đặc trưng cho ion Dy3+ giảm dần. Kết quả cho 
thấy, khi nồng độ ion Eu3+ tăng và giữ nguyên nồng độ ion Dy3+ thì cường độ bức xạ 
của ion Dy3+ giảm thể hiện khả năng xuất hiện sự truyền năng lượng từ ion Dy3+ đến 
ion Eu3+ khi có sự bao phủ vùng phổ kích thích của ion Eu3+ (461 nm, 575 nm) với vùng 
phổ bức xạ của ion Dy3+ (479 nm, 578 nm) như kết quả chỉ ra trên hình 5 và hình 6, vì 
thế sự tăng cường độ bức xạ của ion Eu3+ là do tăng nồng độ tâm kích hoạt và ảnh 
hưởng của việc truyền năng lượng Dy3+ - Eu3+. Sự thay đổi của cường độ phát quang 
cực đại vào nồng độ ion Eu3+ mô tả trên hình 8. 
3.6. Đặc trưng quang phổ của vật liệu SAS: Eu3+ (1,0 %mol), Dy3+ (y %mol) 
Hình 9. Phổ PL của mẫu SAS: Eu3+ (1,0 %mol), 
Dy3+ (y %mol) kích thích bằng bức xạ có 365 
nm, y = 0,5; 1,0; 1,5 2,0; 2,5 %mol 
Hình 10. Sự phụ thuộc của cường độ phát 
quang cực đại vào nồng độ Dy3+ trong mẫu 
SAS: Eu3+ (1,0 %mol), Dy3+ (y %mol) 
TẠP CHÍ KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ, Trường Đại học Khoa học, ĐH Huế Tập 13, Số 1 (2018) 
101 
Ngoài ra, phổ PL của hệ mẫu SAS: Eu3+ (1,0 %mol), Dy3+ (y %mol) với: y = 0,5; 1,0; 
1,5; 2,0; 2,5 %mol, kích thích bởi bức xạ 365 nm chỉ ra trên hình 9. Kết quả thu được cho 
thấy, hình dạng phổ và vị trí đỉnh không khác gì so với mẫu đồng pha tạp ion Eu3+ và 
Dy3+ ở trên. Tuy nhiên, cường độ bức xạ của ion Eu3+ và Dy3+ cùng đạt cực đại ứng với 
nồng độ của Dy3+ là 1,0 %mol. Sau đó,khi nồng độ ion Dy3+ tiếp tục tăng dần thì cường 
độ bức xạ của chúng giảm dần như mô tả ở hình 10, điều này chứng tỏ có hiện tượng 
dập tắt vì nồng độ. 
4. KẾT LUẬN 
Các vật liệu phát quang Sr2Al2SiO7 đơn pha tạp và đồng pha tạp các ion đất 
hiếm (Eu3+, Dy3+) đã được chế tạo thành công bằng phương pháp phản ứng pha rắn. 
Vật liệu Sr2Al2SiO7 có cấu trúc tinh thể pha tứ giác. Sự phát quang của vật liệu 
Sr2Al2SiO7: Eu3+ phát bức xạ màu đỏ khi được kích thích bằng bức xạ tử ngoại 365 nm 
và vật liệu Sr2Al2SiO7: Dy3+ phát bức xạ màu trắng vàng. Phát hiện khả năng truyền 
năng lượng tử ion Dy3+ đến ion Eu3+ trong mạng nền Sr2Al2SiO7, đồng thời khi tổng 
nồng độ tạp vượt quá 2 %mol thì xuất hiện hiện tượng dập tắt vì nồng độ. 
TÀI LIỆU THAM KHẢO 
[1]. Koen Van den Eeckhout, Dirk Poelman and Philippe F. Smet (2013), Materials, 6, pp. 2789-
2818. 
[2]. Geetanjali Tiwari et al.(2016), J. Mater Sci: Mater Electron, Vol. 27, pp. 6399-6407. 
[3]. Ishwar Prasad Sahu (2015). Journal of Luminescence, Vol. 167, pp. 278-288. 
[4]. Nobuhiro Kodama et al.(1999), Applied Physics Letters, Vol. 75, No. 12, pp. 1715-1717. 
[5]. Ishwar Prasad Sahu., D. P. Bisen., Nameeta Brahme., Raunak Kumar Tamrakar. (2015). 
Studies on the luminescence properties of europium doped strontium alumino - silicate 
phosphors by solid state reaction method. J Mater Sci: Mater Electron. Vol. 155, No. 1, pp 
125-137. 
[6]. Sandeep Kumar, Ram Prakash, Vinay Kumar. (2015). A novel yellowish white Dy3+ 
activated α-Al2O3 phosphor: Photoluminescence and optical studies. Functional Materials 
Letters, Vol. 8, No. 6, pp. 1550061(4 pages). 
Tính chất quang của vật liệu Sr2Al2SiO7 đồng pha tạp các ion Eu3+ và Dy3+ 
102 
SPECTROSCOPIC PROPERTIES OF PHOSPHOR Sr2Al2SiO7 
CO-DOPED WITH Eu3+ AND Dy3+ 
Do Thanh Tien1,2*, Nguyen Manh Son2, Tran Minh Tien3, Nguyen Van Hung 
1Faculty of Basic Science, University of Agriculture and Forestry, Hue University 
2Faculty of Physics, University of Sciences, Hue University 
3Chu Van An High School, Krong Pa, Gia Lai; 
4Huynh Thuc Khang High School, Quang Ngai; 
*Email address: dothanhtien@huaf.edu.vn 
ABSTRACT 
Eu3+ and Dy3+ ions doped with Sr2Al2SiO7 (SAS) phosphors were prepared by the 
solid-state reaction at 12500C for 2h. X-ray diffraction patterns confirmed a 
tetragonal crystalline structure. Luminescent spectra of Sr2Al2SiO7: Eu3+ 
phosphor consists of narrow lines with maximum intensity at about 589 nm, 
619 nm that characterize transitions of Eu3+ ion andluminescent spectra of 
Sr2Al2SiO7: Dy3+ phosphor consists of narrow lines with peaking at about 478nm, 
575nm that characterize transitions of Dy3+ ion. In the luminescence of Eu3+ and 
Dy3+ ions doped with Sr2Al2SiO7 phosphors, the whole Eu3+ and Dy3+ ions are the 
activators and their emission is influenced together. Spectroscopic characterics 
of the phosphors were presented and discussed. 
Key words: Eu3+, Dy3+, photoluminescence, Sr2Al2SiO7. 
Đỗ Thanh Tiến sinh ngày 12/05/1992 tại Thừa Thiên Huế. Năm 2014 ông 
tốt nghiệp cử nhân Vật lý tại trường Đại học Khoa học, ĐH Huế. Năm 
2016, ông tốt nghiệp thạc sĩ chuyên ngành Quang học tại Trường Đại học 
Khoa học, ĐH Huế. Từ năm 2017 đến nay, ông giảng dạy tại Trường Đại 
học Nông lâm, Đại học Huế. Từ năm 2017 đến nay, ông là nghiên cứu 
sinh tiến sĩ chuyên ngành Quang học tại Trường Đại học Khoa học, Đại 
học Huế. 
 n ng n ứu: Quang học, đặc biệt là vật liệu phát quang ứng dụng 
trong chế tạo đèn LED. 
TẠP CHÍ KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ, Trường Đại học Khoa học, ĐH Huế Tập 13, Số 1 (2018) 
103 
Nguyễn Mạnh Sơn sinh ngày 01/01/1961 tại Thừa Thiên Huế. Ông tốt 
nghiệp cử nhân ngành Vật lý tại trường Đại học Tổng hợp Huế năm 1982 
và nhận học vị tiến sĩ năm 1997 tại Viện Vật lý, Viện Hàn lâm Khoa học và 
Công nghệ Việt Nam. Ông được phong học hàm phó giáo sư năm 2009. 
Từ năm 1982 đến nay, ông công tác tại khoa Vật lý, Trường Đại học Khoa 
học, Đại học Huế. 
 n c nghiên cứu: Quang phổ học của vật rắn, vật liệu phát quang, nhiệt 
phát quang. 
Trần Minh Tiến sinh ngày 16/10/1979 tại Hà Tĩnh. Năm 2004, ông tốt 
nghiệp cử nhân ngành Vật lí tại trường Đại học Quy Nhơn. Năm 2018 ông 
tốt nghiệp thạc sĩ chuyên ngành Vật lí chất rắn tại trường Đại học Quy 
Nhơn. Hiên nay ông đang giảng dạy tại trường THPT Chu Văn An, Gia 
Lai. 
Nguyễn Văn Hùng sinh ngày 06/12/1978 tại Quảng Ngãi. Năm 2001, ông 
tốt nghiệp cử nhân ngành Vật lí- KTCN tại Trường Đại học Sư phạm Qui 
Nhơn. Hiện nay ông giảng dạy tại Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng - 
T.P Quảng Ngãi. Từ năm 2017 đến nay, ông là học viên cao học chuyên 
ngành Quang học tại Trường Đại học Khoa học, Đại học Huế. 
Tính chất quang của vật liệu Sr2Al2SiO7 đồng pha tạp các ion Eu3+ và Dy3+ 
104 

File đính kèm:

  • pdftinh_chat_quang_cua_vat_lieu_sralsio_dong_pha_tap_cac_ion_eu.pdf