Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của công tác xã hội

Rối loạn stress sau sang chấn là một chứng bệnh tâm thần thường gặp và đã trở

thành mối quan tâm về sức khỏe cộng đồng trên trong thời đại ngày nay. Nếu không được

phát hiện và điều trị kịp thời, nó có thể gây nên những ảnh hưởng tiêu cực tới cuộc sống của

người bệnh, thậm chí dẫn đến những hậu quả rất nghiêm trọng. Bài viết cung cấp những

kiến thức cơ bản về khái niệm, triệu chứng, nguyên nhân của rối loạn. Từ đó, tác giả trình

bày ba phương pháp hỗ trợ của công tác xã hội (CTXH) là hỗ trợ cá nhân, hỗ trợ nhóm và

hỗ trợ cộng đồng trong việc hỗ trợ người bệnh bị rối loạn stress sau sang chấn.

Bài viết này là tài liệu hữu ích cho những người làm công tác chuyên môn như nhân viên

CTXH, nhân viên tham vấn,. . . cũng như cộng đồng để tăng thêm nhận thức, từ đó hỗ trợ

hiệu quả đối những người bị mắc chứng rối loạn này

Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của công tác xã hội trang 1

Trang 1

Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của công tác xã hội trang 2

Trang 2

Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của công tác xã hội trang 3

Trang 3

Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của công tác xã hội trang 4

Trang 4

Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của công tác xã hội trang 5

Trang 5

Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của công tác xã hội trang 6

Trang 6

Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của công tác xã hội trang 7

Trang 7

pdf 7 trang minhkhanh 5460
Bạn đang xem tài liệu "Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của công tác xã hội", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên

Tóm tắt nội dung tài liệu: Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của công tác xã hội

Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của công tác xã hội
JOURNAL OF SCIENCE OF HNUE
2014, Vol. 59, No. 6BC, pp. 380-386
This paper is available online at 
RỐI LOẠN STRESS SAU SANG CHẤN
VÀ CÁC HÌNH THỨC CAN THIỆP CỦA CÔNG TÁC XÃ HỘI
Ngô Thị Thanh Mai
Khoa Công tác xã hội, Trường Đại học Sư phạm Hà Nội
Tóm tắt. Rối loạn stress sau sang chấn là một chứng bệnh tâm thần thường gặp và đã trở
thành mối quan tâm về sức khỏe cộng đồng trên trong thời đại ngày nay. Nếu không được
phát hiện và điều trị kịp thời, nó có thể gây nên những ảnh hưởng tiêu cực tới cuộc sống của
người bệnh, thậm chí dẫn đến những hậu quả rất nghiêm trọng. Bài viết cung cấp những
kiến thức cơ bản về khái niệm, triệu chứng, nguyên nhân của rối loạn. Từ đó, tác giả trình
bày ba phương pháp hỗ trợ của công tác xã hội (CTXH) là hỗ trợ cá nhân, hỗ trợ nhóm và
hỗ trợ cộng đồng trong việc hỗ trợ người bệnh bị rối loạn stress sau sang chấn.
Bài viết này là tài liệu hữu ích cho những người làm công tác chuyên môn như nhân viên
CTXH, nhân viên tham vấn,. . . cũng như cộng đồng để tăng thêm nhận thức, từ đó hỗ trợ
hiệu quả đối những người bị mắc chứng rối loạn này.
Từ khóa: Công tác xã hội, rối loạn, sang chấn, stress, yếu tố kích thích, cựu chiến binh.
1. Mở đầu
Phản ứng của con người đối với những sang chấn là đang là một trong những vấn đề sức
khỏe cộng đồng được quan tâm trong thế giới ngày nay, khi mà ngày càng có nhiều người phải
chứng kiến và trải nghiệm môi trường sống xung quanh với bạo lực (bị cưỡng hiếp, bị đánh đập
và hành hạ. . . ); thảm họa thiên nhiên (động đất, lũ lụt, núi lửa. . . ) và các thảm họa do chính con
người gây ra (chiến tranh, tai nạn giao thông, cháy nhà,. . . ) – những sự kiện này gọi là những sang
chấn.
Trước đây, các bác sĩ tâm thần thường có khuynh hướng mô tả các sang chấn đặc hiệu, ví
dụ những trải nghiệm trong chiến tranh, trong các trại tập trung, các vụ cưỡng bức tình dục, các
thảm họa dân sự, xâm hại trẻ em. . . như những vấn đề tách biệt. Chỉ đến những thập niên cuối thế
kỉ XX, người ta mới nhận ra nhiều đặc điểm chung của các tình trạng này [1;130-131].
Nạn nhân sau khi trải qua các sang chấn này có thể bị mắc một số rối loạn tâm thần mà Rối
loạn stress sau sang chấn (Post-trauma stress disorder – viết tắt là PTSD) là một trong những rối
loạn tâm thần thường gặp và có thể gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống tâm lí và đời sống
sinh hoạt của người bệnh (trong bài báo này, thuật ngữ người bệnh nhằm chỉ những người đã từng
là nạn nhân trải qua sang chấn và đã mắc Rối loạn stress sau sang chấn) nếu không được hỗ trợ,
can thiệp kịp thời và phù hợp.
Liên hệ: Ngô Thị Thanh Mai, e-mail: ntmai235@gmail.com
380
Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của Công tác xã hội
Nhiều bằng chứng cho thấy việc cắt đứt hoặc mất hẳn sự hỗ trợ xã hội dường như là một
nguyên nhân quan trọng của việc mất khả năng khắc phục các ảnh hưởng của sang chấn [1;34].
Vậy với tư cách là một nghề trợ giúp chuyên nghiệp, CTXH cần phải can thiệp với những người
mắc chứng rối loạn này như thế nào để tạo ra sự “thay đổi” tích cực, giúp họ phát triển nghị lực
và các kĩ năng đối phó với khủng hoảng, cải thiện và nâng cao chất lượng cuộc sống? Thông qua
phương pháp nghiên cứu tài liệu và quan sát các đối tượng là nạn nhân đã trải qua sang chấn như
bạo lực gia đình, buôn bán người; tác giả hy vọng rằng bài báo có thể trình bày một cách tổng quát
về cách tiếp cận của CTXH trong việc hỗ trợ nhóm đối tượng này.
2. Nội dung nghiên cứu
2.1. Rối loạn stress sau sang chấn (PTSD) là gì?
Năm 1980, thuật ngữ Rối loạn stress sau sang chấn chính thức được ra đời sau khi các bác
sĩ tâm thần người Mỹ thực hiện một loạt các nghiên cứu về một loại rối loạn tâm thần gọi là “Hội
chứng sau Việt Nam” xuất hiện ở khoảng 700.000 cựu chiến binh Mỹ đã từng tham chiến tại Việt
Nam. Tuy nhiên, những biểu hiện của rối loạn này đã được ghi nhận ở đa số các quân nhân đã tham
gia chiến tranh như cuộc nội chiến Mỹ, thế chiến thứ I và II. Bên cạnh đó, người ta cũng nhận thấy
rằng hội chứng này xuất hiện ngày càng nhiều trong đời sống dân sự sau các tai họa như lũ lụt,
động đất, khủng bố, tai nạn giao thông, bị cưỡng hiếp, bắt cóc. . .
Theo Viện Sức khỏe tâm thần quốc gia của Mỹ, PTSD được hiểu là những rối loạn lo âu mà
con người gặp phải khi phải chứng kiến hay trải qua một sự kiện nguy hiểm [4;3].
Trong ấn phẩm Sổ tay chẩn đoán và thống kê các rối loạn tâm thần - biên tập lần thứ năm
(DSM-V: Diagnostic and Statistical Manual of Mental Disorder, 5th Ed.) của Hiệp hội tâm thần
Hoa Kì phát hành vào năm 2013, tiêu chí để chuẩn đoán Rối loạn stress sau sang chấn là cá nhân
đã trải qua hoặc chứng kiến một sự kiện gây tử vong, có nguy cơ tử vong hoặc gây tổn thương
nghiêm trọng, hoặc bạo lực về mặt tình dục đe doạ tới tính toàn vẹn về mặt thể chất của bản thân
cá nhân hoặc những người khác và phản ứng ngay lập tức của họ bao gồm sợ hãi dữ dội, sự vô
vọng hoặc kinh hoàng. Về lâu dài, cá nhân sẽ phải trải qua ba nhóm triệu chứng kéo dài ít nhất một
tháng [3;271-272].
Bên cạnh tên gọi Rối loạn stress sau sang chấn, PTSD còn được dịch ra tiếng Việt với những
cái tên như Rối loạn tâm căn sau sang chấn, Rối loạn tâm lí sau sang chấn hay Hội chứng stress
sau sang chấn. . .
2.2. Những triệu chứng của Rối loạn stress sau sang chấn
Rối loạn stress sau sang chấn có thể gây nên nhiều triệu chứng khác nhau và các triệu chứng
này có thể được phân nhóm thành 3 loại sau:
2.2.1. Trải nghiệm lại những sự kiện sang chấn
Ở những người bị rối loạn stress sau sang chấn, sau một giai đoạn có thể bị chết lặng về
mặt cảm xúc và phản ứng chối từ có thể kéo dài nhiều giờ cho đến nhiều năm, những ý nghĩ và
cảm xúc xuất hiện trong sự kiện sang chấn sẽ được tái hiện lại một cách vô thức. Sự tái hiện này
có thể xuất hiện dưới nhiều hình thức: có thể là những cơn ác mộng, những ý nghĩ ám ảnh, áo giác
và sự tái diễn hay sống lại những trải nghiệm về sang chấn. Những lời nói, đối tượng, vật thể hoặc
các tình huống gợi nhớ đến sự kiện sang chấn đều có thể gây nên sự  ... ững triệu chứng này khiến cho người bệnh khó có thể thực hiện được
các chức năng trong cuộc sống thường ngày.
2.2.3. Lảng tránh các yếu tố liên quan đến sự kiện sang chấn
Khi người bệnh thấy khó khăn trong việc đương đầu với những cảm giác tiêu cực xảy ra
mỗi khi trải nghiệm lại sang chấn, cách để họ có thể giải quyết nó là tránh né tất cả những tình
huống, đối tượng, con người, thậm chí cả những cảm xúc có liên quan đến sang chấn. Ví dụ, một
người bị chết đuối hụt trở né tránh các khung cảnh, tình huống có nước, thậm chí cả hình huống
trên truyền hình.
Khi xem xét để chẩn đoán một người có bị rối loạn stress sau sang chấn hay không, chúng
ta cần lưu ý rằng: Việc có những triệu chứng như trên sau khi trải qua một sự kiện đau buồn là một
điều bình thường. Đôi khi con người có một vài biểu hiện rất nghiêm trọng nhưng nó giảm dần và
mất đi sau một vài tuần, đó là rối loạn stress cấp tính (tiếng Anh là Acute Stress Disorder). Tuy
nhiên, khi những triệu chứng này kéo dài hơn một tháng và trở thành một vấn đề nghiêm trọng ảnh
hưởng tới cuộc sống thường nhật thì có thể đó là Rối loạn stress sau sang chấn.
Trẻ em và vị thành niên có thể có những phản ứng rất cực đoan với những thương tổn và bị
sang chấn tâm lí sâu sắc. Trẻ có thể có những biểu hiện khác với người lớn. Ở lứa tuổi trẻ nhỏ, rối
loạn stress sau sang chấn có thể được biểu hiện thêm ở những triệu chứng sau như: Mất kĩ năng
phát triển đã học tập được; lặp đi lặp lại trờ chơi, diễn lại những sự kiện gây sợ hãi; cảm thấy tội lỗi,
không thường xuyên gần gũi cha mẹ hoặc những người lớn khác; gây hấn hoặc có thái độ chống
đối. . .
2.3. Những yếu tố tác động đến quá trình phục hồi của nạn nhân sau sang chấn
Khi gặp nguy hiểm, một phản ứng rất tự nhiên là con người cảm thấy sợ hãi. Sự sợ hãi này
sẽ gây ra những thay đổi rất nhanh trong cơ thể về mặt thể chất và cảm xúc nhằm chuẩn bị phòng
ngự lại sự nguy hiểm hoặc để né tránh nó. Đây là phản ứng lành mạnh với mục đích bảo vệ cơ thể
khỏi bị tổn hại, và sau đó, những triệu chứng tức thời này sẽ dần mất đi và tâm lí con người sẽ được
phục hồi. Tuy nhiên, ở những người bị rối loạn stress sau sang chấn, sự phản ứng này đã bị thay
đổi và gây tổn thương. Những người bị rối loạn stress sau sang chấn có thể cảm thấy lo lắng hoặc
sợ hãi ngay cả khi họ không còn gặp hiểm nguy nữa. Quá trình phục hồi này có thể bị ảnh hưởng
bởi những yếu tố khác nhau bao gồm:
2.3.1. Tính chất của sang chấn
Sang chấn với các tính chất của nó là yếu tố hàng đầu làm phát sinh tình trạng rối loạn này.
Các tính chất của sang chấn như tính bất ngờ, đột ngột hay âm ỉ, lâu dài, mức độ nghiêm trọng, tàn
khốc hay ít nghiêm trọng,. . . có ảnh hưởng trực tiếp tới quá trình phục hồi của nạn nhân.
382
Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của Công tác xã hội
2.3.2. Yếu tố tâm lí của người trải nghiệm sang chấn
Đặc điểm cảm xúc, nhân cách của con người là một yếu tố quan trọng trong việc dẫn đến
rối loạn hay không. Một người trưởng thành có cá tính mạnh, có thái độ tích cực, lạc quan sẽ dễ
vượt qua được sự kiện đau buồn và rút được bài học kinh nghiệm cho bản thân từ sự kiện sang
chấn hơn là những người yếu đuối, mất tự tin vào bản thân.
2.3.3. Hỗ trợ từ bên ngoài
Sau sự kiện sang chấn, nếu người trải nghiệm nhận được sự hỗ trợ từ nhân viên CTXH, gia
đình, bạn bè và cộng đồng một cách kịp thời; họ sẽ có nhiều khả năng khắc phục được các ảnh
hưởng của sang chấn hơn so với những người bị thiếu hoặc mất hẳn sự hỗ trợ xã hội. Đây cũng là
cơ sở để hoạt động CTXH can thiệp và trợ giúp cho các nạn nhân sau khi phải trải qua sang chấn.
2.4. Những hậu quả của rối loạn stress sau sang chấn
2.4.1. Suy giảm khả năng thực hiện các chức năng trong cuộc sống hàng ngày
Do những triệu chứng của rối loạn stress sau sang chấn gây ra, người bệnh có thể mất ăn,
mất ngủ, kém tập trung vào các công việc thường ngày như học tập, làm việc. Hơn nữa, những
triệu chứng né tránh các sự kiện và đối tượng gây kích thích các kí ức liên quan đến sang chấn có
thể làm thay đổi cuộc sống cá nhân của người bệnh. Ví dụ, sau một tai nạn ôtô thảm khốc, một
người vẫn thường xuyên lái xe có thể tránh không điều khiển hoặc ngồi trên xe.
2.4.2. Xáo trộn các mối quan hệ xã hội
Nếu yếu tố kích thích kí ức liên quan đến sang chấn là con người thì người bệnh có nguy
cơ lâm vào trạng thái tự cô lập bản thân, tránh xa các mối quan hệ xã hội. Những sang chấn tâm lí
nghiêm trọng có thể phá vỡ những mối quan hệ thân thiết do người bệnh mất lòng tin nặng nề, ví
dụ như những trường hợp bị xâm hại, phản bội,. . .
2.4.3. Làm nảy sinh các vấn đề mới
Khi nạn nhân đã nỗ lực để vượt qua những khó khăn trên nhưng thất bại, một số người có
thể bị chìm đắm trở lại vào sự kiện gây sang chấn. Ví dụ những nạn nhân bị buôn bán có thể quay
lại quê hương để lừa bán những người đồng hương của mình hoặc một người bị ngược đãi thể xác
lâu dài có khuynh hướng thường xuyên thực hiện những việc làm tự gây thương tích cho bản thân.
Một số người có thể sử dụng các chất kích thích như rượu, ma túy để trốn tránh việc phải đối diện
với những cảm xúc của mình.
2.5. Các hình thức hỗ trợ của CTXH đối với người bị rối loạn stress sau sang
chấn
2.5.1. Hỗ trợ cá nhân
Trong hỗ trợ cá nhân bị rối loạn stress sau sang chấn, nhân viên CTXH tập trung vào vai
trò hỗ trợ tâm lí. Dù không được đào tạo chuyên sâu về trị liệu tâm lí, nhân viên CTXH vẫn có thể
áp dụng một số phương pháp dưới đây để giúp thân chủ giảm thiểu những triệu chứng của rối loạn
một cách có hiệu quả. Những phương pháp này dựa trên cách tiếp cận Nhận thức – Hành vi (CBT).
- Trị liệu phơi bày/ Làm nhờn cảm giác: Phương pháp trị liệu này giúp thân chủ có thể đối
mặt với nỗi sợ hãi của họ và kiểm soát nó. Phương pháp này sẽ phơi bày tổn thương với thân chủ
383
Ngô Thị Thanh Mai
để họ trải nghiệm nó một cách an toàn. Nhân viên CTXH có thể sử dụng hình tượng, dẫn dắt trí
tưởng tượng của người bệnh, đề nghị người bệnh kể lại, viết ra hoặc thăm địa điểm nơi mà sự kiện
đã diễn ra để giúp người bệnh đối diện với sự sợ hãi của họ trong một môi trường an toàn. Sau một
thời gian, thân chủ có cảm giác quen với cảm giác, giảm dần nỗi sợ hãi và thay đổi nhận thức của
bản thân về nguyên nhân gây sợ hãi.
- Tái lập nhận thức: Phương pháp này giúp người bệnh hình thành nhận thức mới về kí ức
đau buồn. Người bệnh khi nhớ về sự kiện trong quá khứ có thể cảm thấy tội lỗi hoặc xấu hổ, mặc
dù trên thực tế, sự kiện xảy ra không phải lỗi do họ. Lúc này, nhân viên CTXH sẽ giúp họ nhìn
nhận lại những gì đã xảy ra theo cách chân thực và khách quan. Để áp dụng phương pháp này, nhân
viên CTXH cần thể hiện thái độ không phê phán, đánh giá cảm xúc và những trải nghiệm của thân
chủ. Trên cơ sở chấp nhận thân chủ, nhân viên CTXH giúp thân chủ thay đổi nhận thức của bản
thân về sự kiện và chấp nhận nó theo hướng tích cực hơn.
- Huấn luyện kiểm soát căng thẳng: Phương pháp trị liệu này cố gắng giảm những triệu
chứng của PTSD bằng việc huấn luyện cho thân chủ cách giảm lo âu, căng thẳng. Nhân viên
CTXH có thể giúp thân chủ sử dụng các kĩ năng để kiểm soát cơn giận dữ như thư giãn, tưởng
tượng. . .
Với phương pháp CTXH cá nhân này, nhân viên CTXH còn đóng vai trò kết nối nguồn lực
khi vận động sự trợ giúp của gia đình, bạn bè của thân chủ trong việc hỗ trợ thân chủ. Một điều
vô cùng quan trọng là nhân viên CTXH giúp những người thân của người bệnh hiểu về vấn đề của
người bệnh, từ đó có sự thông cảm và hợp tác trợ giúp.
Trong trường hợp tình trạng rối loạn của thân chủ quá nghiêm trọng, nhân viên CTXH cần
chuyển thân chủ tới những nhà chuyên môn khác như bác sĩ tâm thần hay nhà tâm lí.
2.5.2. Hỗ trợ nhóm
Phương pháp CTXH nhóm được ứng dụng nhằm tạo dựng và phát huy sự tương tác, chia
sẻ kinh nghiệm, nguồn lực giữa các thành viên có chung một vấn đề. Từ đó, giúp củng cố, tăng
cường chức năng xã hội và khả năng giải quyết vấn đề nhằm thỏa mãn nhu cầu của từng thành viên
và của nhóm. Thông qua các buổi sinh hoạt nhóm, mỗi thành viên hòa nhập, phát huy tiềm năng,
thay đổi thái độ, hành vi và khả năng đương đầu với vấn đề của mình.
Đối với các thân chủ bị rối loạn stress sau sang chấn liên quan đến cùng một vấn đề, phương
pháp này thường được nhân viên CTXH sử dụng nhằm thúc đẩy sự tương tác xã hội giữa các thành
viên, giúp các thành viên chia sẻ và học hỏi lẫn nhau từ những trải nghiệm bản thân; đồng thời
hợp tác để tìm kiếm giải pháp đương đầu với vấn đề chung. Ví dụ, tổ chức Hagar International có
tổ chức nhóm sinh hoạt cho các nạn nhân bị buôn bán đã hồi hương. Trong các buổi sinh hoạt,
các nạn nhân được khuyến khích để chia sẻ những trải nghiệm của mình và chia sẻ với những trải
nghiệm của các thành viên khác. Sự tương tác này sẽ giúp cho các nạn nhân không còn cảm thấy
cô độc, đồng thời giúp họ hồi phục và tăng cường các kĩ năng giao tiếp xã hội. Bên cạnh đó, nhân
viên CTXH cũng tổ chức các hoạt động giúp các thành viên củng cố giá trị của bản thân, thúc đẩy
sự tự tin và hợp tác cùng nhau.
Sự tham gia của các thành viên với nhóm mang tính chất tự nguyện và linh hoạt. Các thành
viên có thể tham gia hoặc rút lui bất cứ lúc nào. Số lượng các thành viên tham gia không nên quá
lớn, khoảng 6 – 10 người là lí tưởng nhất cho việc tương tác và đảm bảo nhân viên CTXH có thể
quan tâm đến mọi thành viên. Sự an toàn về mặt tâm lí trong nhóm là yếu tố quan trọng để tạo nên
thành công của nhóm, bởi vậy, các thành viên khi tham gia đều phải cam kết giữ bí mật về những
384
Rối loạn stress sau sang chấn và các hình thức can thiệp của Công tác xã hội
thông tin chia sẻ trong nhóm. Nhân viên CTXH cũng giúp nhóm kết nối với các nguồn tài nguyên
trong cộng đồng là những dịch vụ hoặc các nhóm xã hội khác có thể trợ giúp cho nhóm trong quá
trình hoạt động và đạt được mục tiêu của mình.
Một điều đáng lưu ý là hiệu quả hỗ trợ cho người bệnh sẽ tăng nếu nhân viên CTXH sử
dụng đồng thời cả hai phương pháp hỗ trợ nhóm và hỗ trợ cá nhân trong một đợt điều trị.
2.5.3. Hỗ trợ cộng đồng
Ở cấp độ cộng đồng, CTXH giúp người dân nâng cao nhận thức về rối loạn stress sau sang
chấn. Hoạt động này tập trung vào việc giúp cộng đồng có được những kiến thức cơ bản về nguyên
nhân, hậu quả và cách phòng tránh trong những trường hợp họ phải đương đầu với những sự kiện
nguy cơ trong cuộc sống. Đặc biệt trong những tình huống hiểm họa tác động lên số lượng lớn dân
cư, ví dụ như vụ khủng bố ngày 11/9/2001 tại Mỹ, nếu không có những can thiệp hiệu quả thì bên
cạnh những thiệt hại trước mắt về người và vật chất, những thiệt hại lâu dài như sự bất an, sợ hãi,
tuyệt vọng của những người còn sống sót cũng gây nên hậu quả nặng nề cho cộng đồng. Chính vì
vậy, hoạt động hỗ trợ cộng đồng về mặt tâm lí, giúp cho họ cảm thấy bớt cô đơn, được chia sẻ và
nâng đỡ càng trở nên cần thiết và cần được triển khai một cách kịp thời bên cạnh những hỗ trợ về
mặt vật chất như thực phẩm, quần áo và thuốc men.
Một trường hợp cụ thể trong hoạt động này là sự trợ giúp tâm lí cho những nạn nhân còn
sống sót sau thảm họa sóng thần tại thành phố cảng sầm uất Ishinomaki của Nhật Bản, nơi cách
nhà máy điện hạt nhân Fukushima khoảng 100 km. Khoảng 165.000 người dân đã bị mất nhà cửa
vì sóng thần đã được hỗ trợ về mặt tâm lí sau những hỗ trợ y tế khẩn cấp. Các trung tâm hỗ trợ đã
được thành lập để giúp cho người dân có thể đến đó giao lưu, chia sẻ và xoa dịu các vết thương
về tâm lí. Người dân đến đó để xóa đi cảm giác bị cô lập khi họ được nói chuyện, uống cafe, xem
phim cùng nhau.
Bằng phương pháp hỗ trợ cộng đồng, nhân viên CTXH không chỉ hướng đến các nạn nhân
– những người trực tiếp trải nghiệm sang chấn mà còn quan tâm đến gia đình, bạn bè và người thân
để giúp họ biết cách hỗ trợ cho nạn nhân một cách hiệu quả. Bên cạnh đó, CTXH còn vận động để
phát triển những dịch vụ chăm sóc, hỗ trợ trong cộng đồng như các dịch vụ tham vấn tâm lí, cung
cấp thông tin,... giúp người dân dễ dàng tìm kiếm được các nguồn lực khi cần thiết.
3. Kết luận
Khi không được phát hiện và điều trị kịp thời, những triệu chứng của rối loạn stress sau
sang chấn không chỉ làm ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của người bệnh mà còn có thể gây
ra những hậu quả nghiêm trọng hơn khi những vấn đề mới nảy sinh như nghiện rượu hay ma túy,
thậm chí là tự tử.
Với ba phương pháp can thiệp, CTXH hỗ trợ cá nhân, nhóm và cộng đồng trong việc trợ
giúp cho những người bị rối loạn stress sau sang chấn. Những phương pháp này có thể sử dụng
riêng lẻ hoặc phối hợp tùy thuộc vào mức độ rối loạn và nhu cầu của người bệnh với mục đích cao
nhất là đem lại sự phục hồi và an vui cho mọi người ngay cả khi họ phải đương đầu với những sự
kiện khó khăn trong cuộc sống.
385
Ngô Thị Thanh Mai
TÀI LIỆU THAM KHẢO
[1] Trần Thị Minh Đức, 2009. Giáo trình Tham vấn tâm lí. Nxb Đại học Quốc gia.
[2] Trần Đình Tuấn, 2011. Công tác xã hội – Lí thuyết và thực hành. Nxb Đại học Quốc gia .
[3] Tài liệu tập huấn các kĩ năng tham vấn cơ bản của UNICEF, 2000.
[4] American Psychiatric Association, 2013. Diagnostic and Statistical manual of mental
disorders.
[5] National Institute of Mental Health (US Department of Health and Human Services), 2009.
Booklet: Post-trauma stress disorder.
[6] Trang web: www.tamlytrilieu.com.
[7] Trang web: www.psychotherapy.net.
[8] Trang web: www.tamlyhoc.net.
ABSTRACT
Post-trauma stress disorder and intervention methods of social work
Post-trauma stress disorder (PTSD) is a popular mental disorder and it has become a
concern to public health officials at this time. Without being dignosed and treated early, PTSDmay
affect the life of the person and perhaps lead to serious consequenses. This report provide basic
information such as a definition, symptoms, reasons for having PTSD and types of intervention
for this disorder such as individual support, group support and community support.
This paper contains useful information for professionals such as social workers,
psychological counselors and people in community who can effectively support a person with
PTSD.
386

File đính kèm:

  • pdfroi_loan_stress_sau_sang_chan_va_cac_hinh_thuc_can_thiep_cua.pdf