Mô hình hóa hệ truyền động bánh răng
Bài toán nghiên cứu động lực học hệ truyền động bánh răng trong các máy tổ hợp là một bài toán phức tạp, nhưng không thể bỏ qua, vì nó sẽ quyết định chất lượng điều khiển hệ truyền động sau này. Để có được một chất lượng điều khiển cao, cần có một mô hình toán mô tả động học hệ truyền động bánh răng đủ chính xác.
Trang 1
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Bạn đang xem tài liệu "Mô hình hóa hệ truyền động bánh răng", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên
Tóm tắt nội dung tài liệu: Mô hình hóa hệ truyền động bánh răng
Lê Thị Thu Hà Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 118(04): 67 - 77 67 MÔ HÌNH HÓA HỆ TRUYỀN ĐỘNG BÁNH RĂNG Lê Thị Thu Hà* Trường ĐH Kỹ thuật Công nghiệp – ĐH Thái Nguyên TÓM TẮT Bài toán nghiên cứu động lực học hệ truyền động bánh răng trong các máy tổ hợp là một bài toán phức tạp, nhưng không thể bỏ qua, vì nó sẽ quyết định chất lượng điều khiển hệ truyền động sau này. Để có được một chất lượng điều khiển cao, cần có một mô hình toán mô tả động học hệ truyền động bánh răng đủ chính xác. Mục đích của bài báo này là xây một mô hình toán đủ chính xác về cấu trúc cho hệ truyền động bánh răng cho bài toán điều khiển. Mô hình toán của bài báo sẽ chứa đựng trong nó đầy đủ các thành phần quyết định đặc tính động học của hệ, bao gồm tính đàn hồi của vật liệu, khe hở và ma sát. Kết quả mô phỏng đã khẳng định khả năng ứng dụng tốt của mô hình vào điều khiển chất lượng cao cho hệ truyền động qua bánh răng. Từ khóa: Hệ truyền động bánh răng, mô hình toán, khe hở, moment ma sát. ĐẶT VẤN ĐỀ* Trong các máy chuyên dụng, máy tổ hợp và các máy tự động điều khiển theo chương trình không thể không có sự tham gia của các hệ truyền động và hệ truyền động qua bánh răng là một trong số các hệ truyền động được sử dụng rộng rãi nhất. Hình 1 mô tả cấu trúc vật lý cơ bản của hệ truyền động qua bánh răng. Hình 1. Cấu trúc vật lý hệ truyền động qua bánh răng Chất lượng điều khiển hệ truyền động nói chung và hệ truyền động qua bánh răng nói riêng giữ một vai trò quyết định tới năng suất, chất lượng của sản phẩm, tuổi bền của máy và đảm bảo môi trường làm việc cho người lao động. Vì vậy trong quá trình tính toán và thiết kế máy, người ta luôn phải tập trung nghiên cứu và áp dụng nhiều biện pháp kỹ thuật, để sao cho hệ truyền động nói riêng và các cơ cấu chấp hành nói chung làm việc được ổn định với dao động cho phép nằm trong giới hạn cho trước, tiếng ồn nhỏ, độ chính xác của biến đổi vận tốc, moment... cao [1]. * Tel: 0977008928; Email: hahien1977@gmail.com Thêm nữa, đối với các máy tổ hợp sau một thời gian làm việc các yếu tố tác động nhiễu không mong muốn vào hệ truyền động qua bánh răng như ma sát, khe hở giữa các bánh răng, độ không cứng vững của vật liệu, sự mài mòn của vật liệu theo thời gian..., đã dẫn tới sự mất ổn định động lực học trong hệ truyền động. Mất ổn định động lực học là trạng thái nguy hiểm nhất xẩy ra khi tần số lực kích động có giá trị bằng hoặc xấp xỉ với tần số dao động riêng của hệ. Khi một quá trình gia công bị rơi vào trạng thái mất ổn định thì biên độ dao động của hệ rất lớn, làm cho hệ thống rung động mạnh, gây ồn và giảm độ chính xác cũng như chất lượng của sản phẩm. Từ trước đến nay đã có nhiều công trình nghiên cứu về lý thuyết cũng như thực nghiệm nhằm giải thích nguyên nhân, bản chất của hiện tượng mất ổn định động lực học. Người ta đã đưa ra các giải pháp kỹ thuật chế tạo, bảo dưỡng cơ khí để tìm cách khống chế và loại trừ nó. Chẳng hạn như lắp thêm bánh đà, nâng cao độ chính xác khi chế tạo các chi tiết, điều chỉnh và lắp ráp theo các quy trình nghiêm ngặt, chấp hành các chế độ bảo quản bảo dưỡng và bôi trơn... [1],[4]. Mặc dù vậy các biện pháp này cũng chỉ giải quyết được một phần và có tính chất định kỳ. Trường hợp, do các yếu tố ngẫu nhiên xẫy ra bất thường tác động thì các biện pháp cơ khí không thể khắc phục ngay được. Lê Thị Thu Hà Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 118(04): 67 - 77 68 Do đó, để đáp ứng được yêu cầu đặt ra về ổn định động lực học cho hệ truyền động trong suốt thời gian làm việc, nâng cao tuổi thọ thiết bị thì bên cạnh các giải pháp cơ khí, người ta thường phải kết hợp sử dụng thêm các giải pháp điều khiển cho hệ truyền động [6] mà ở đây được hiểu là hệ thống điều khiển động cơ tạo moment dẫn động cho hệ truyền động như mô tả ở hình 2. Hình 2. Điều khiển hệ truyền động qua bánh răng Đến đây, ta lại gặp vấn đề cơ bản khác liên quan tới điều khiển là bên cạnh phương pháp điều khiển hợp lý, thì để có chất lượng điều khiển càng cao, mô hình toán mô tả hệ thống càng phải chính xác [2]. Đây cũng là nhiệm vụ nghiên cứu của bài báo này. Trong bài báo này, tác giả sẽ trình bày kết quả nghiên cứu về việc xây dựng mô hình toán mô tả hệ truyền động qua bánh răng. Mô hình toán này thu được hoàn toàn dựa trên phân tích lý thuyết về động lực học hệ bánh răng và các định luật cân bằng vật lý giữa các thành phần cơ trong nó. Nói cách khác ở đây chưa áp dụng thêm các phương pháp thực nghiệm để xác định những tham số hay các thành phần bất định của mô hình. Bởi vậy tính chính xác của mô hình đề xuất trong bài báo mới chỉ khẳng định được ở phần cấu trúc của mô hình. Như vậy, tính chính xác của mô hình toán thu được cho hệ truyền động qua bánh răng ở đây mới chỉ được đảm bảo về mặt cấu trúc. Tuy nhiên mô hình toán này đã mô tả được chính xác tối đa quan hệ qua lại giữa các thành phần bất định tác động ngẫu nhiên trong hệ, như dao động, ma sát, khe hở giữa các bánh răng, độ không cứng vững của vật liệu, sự mài mòn của vật liệu.... PHÂN TÍCH ĐỘNG LỰC HỌC HỆ BÁNH RĂNG Động lực học có tính tới yếu tố đàn hồi Ảnh hưởng các yếu tố đàn hồi trong hệ thống truyền động có liên quan mật thiết tới chuyển động của cơ cấu chấp hành 0. Ví dụ như ảnh hưởng do biến dạng đàn hồi của các bộ truyền dây đai, các trục công tác đặc biệt trục chính của các máy công cụ, các cặp bánh răng bị biến dạng đàn hồi trong quá trình ăn khớp, các khâu thanh truyền trong các cơ cấu truyền động ví dụ như đối với cơ cấu bốn khâu bản lề... Để thấy rõ yếu tố đàn hồi có ảnh hưởng tới chuyển động của máy hãy xét các trường hợp hai bánh răng được gắn trên một trục, nếu xem chúng là một khâu rắn tuyệt đối thì rõ ràng vận tốc góc của bánh răng i sẽ có cùng giá trị và chiều quay với bánh răng 1i + ở hình minh họa 3, nhưng khi trục của nó có độ cứng ic thì trong quá trình chuyển động, ... ng nói riêng thường người ta giả thiết các vật liệu làm ra nó cứng tuyệt đối, có nghĩa hoàn toàn không bị biến dạng dưới tác động của lực, nhưng trong thực tế dưới tác động của lực bao giờ cũng xẩy ra biến dạng, tuy nhiên để làm việc được và không xẩy ra hiện tượng phá hủy, người ta chỉ cho phép lực tác động nằm trong một giới hạn nhất định, để sao cho sau khi hết tác động của lực chi tiết trở về trạng thái ban đầu, hay nói một cách khác nghiên cứu chi tiết làm việc trong giới hạn đàn hồi. Ngoài yếu tố kể trên khi xét tới khe hở của các ổ trục và khe hở giữa các cặp bánh răng ăn khớp δ thì bài toán trở nên phức tạp hơn rất nhiều. Dưới đây bài báo sẽ xây dựng mô hình tính toán động lực học đối với một cặp bánh răng và để từ đó xây dựng mô hình tính toán động lực học cho cả hệ bánh răng có tính đến yếu tố đàn hồi, khe hở và độ cứng của răng, từ đó để tiến hành nghiên cứu chất lượng của bộ truyền khi kể đến ảnh hưởng của các của yếu tố nói trên. Tuy nhiên, trong một số trường hợp ứng dụng người ta có thể bỏ qua các yếu tố như độ cứng của bánh răng hay giảm chấn, ma sát..., tùy theo mức độ chính xác yêu cầu. Trong quá trình làm việc, ở hệ truyền động bánh răng gồm hai bánh răng 1 và 2 có tính đến khe hở và biến dạng đàn hồi của răng thường xẩy ra hai trạng thái, đó là: Hai bánh răng chưa ăn khớp với nhau do có khe hở cạnh răng δ , khi đó ta có thể xem hai bánh răng đó chuyển động độc lập với nhau. Hai bánh răng khi tiếp xúc với nhau do tính chất đàn hồi của vật liệu, răng bị biến dạng, nên xuất hiện thành phần lực gây ra biến dạng đàn hồi tỷ lệ với độ cứng c và lực giảm chấn tỷ lệ với hệ số giảm chấn k . Hình 7. Cặp bánh răng có khe hở, đàn hồi và giảm chấn Hình 8. Mô hình động lực học hệ cặp bánh răng có khe hở, đàn hồi và giảm chấn Trên hình 7 cho thấy khi kể đến khe hở của hai ổ trục 1 2,o o và khe hở giữa các kẽ răng ( )tδ δ= theo công thức (10), thì quá trình ăn khớp của hai bánh răng trở nên rất phức tạp và có thể chia làm hai giai đoạn trong một chu kỳ ăn khớp đó là giai đoạn chạy không trong vùng chết (deadzone) - va chạm - ăn khớp. Hình 8 là sơ đồ mô phỏng động lực học của một cặp bánh răng nói trên có kể tới khe hở Lê Thị Thu Hà Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 118(04): 67 - 77 73 của các ổ trục và bánh răng cũng như biến dạng đàn hồi của răng trong quá trình ăn khớp. Để thiết lập phương trình động lực học tổng quát cho một hệ truyền động nói chung và hệ truyền động cơ khí gồm các bánh răng nói riêng trong các thiết bị, máy công tác trước hết ta phải quan tâm tới các thông số động học và động lực học của hệ thống cơ khí đó. Ngoài các thông số hình học của bộ truyền bánh [1] răng dưới đây chỉ quan tâm tới độ hở của các trục i∆ và khe của các cặp bánh răng iδ . Như vậy rõ ràng phương trình động lực học của bộ truyền bánh răng có thể được viết dưới dạng tổng quát: 1( ) ( , , , , , , , , , , , , , )n n i i si i i Li i i i i i ir m m J c k y xω ω ω ϕ ω α δ= ∆z (12) với ký hiệu vector: 1( , , , , , , , , , , , , , )Ti i si i i Li i i i i i ir m m J c k y xω ϕ ω α δ= ∆z và nω là vận tốc thực của khâu chấp hành n , 1ω là tốc độ góc của khâu dẫn, ir là bán kính vòng tròn chia của các bánh răng, m là modyn của các bánh răng, im là khối lượng của các bánh răng, SiJ là moment quán tính khối lượng của các bánh răng đối với các trục đi qua trọng tâm iS , iϕ là vị trí của các bánh răng, iω là vận tốc góc của các bánh răng, Liα là góc ăn khớp của cặp bánh răng thứ i , iδ là khe hở cạnh răng giữa hai cặp biên dạng răng đối tiếp, i∆ là khe hở giữa các trục và ổ trục thứ i và ,i ix y là tọa độ trọng tâm của trục quay i . Rõ ràng để thiết lập được phương trình động lực học tổng quát của một hệ thống truyền động cơ khí khi kể đến các yếu tố, khe hở, đàn hồi thì trở nên phức tạp, tuy nhiên đó là một bài toán thực tế rất quan trọng, tùy thuộc vào mức độ chính các yêu cầu mà người ta có thể tìm các giải thuật khác nhau để ổn định thông số động lực học của khâu chấp hành nω . Hình 9. Trạng thái làm việc của hệ cặp bánh răng có khe hở khi chưa ăn khớp a) và khi hai bánh răng đã ăn khớp b) Tiếp theo, để thiết lập phương trình động lực học của bộ truyền bánh răng khi tính đến khe hở cạnh răng δ theo phương pháp tuyến -n n , ta hãy xét từng trường hợp cụ thể dưới đây. Khi bánh răng chưa tiếp xúc Khi hai bánh răng chưa tiếp xúc với nhau do có khe hở δ có thể xem hai bánh răng tách rời nhau xem trên hình 9a), ta có phương trình chuyển động của các bánh răng độc lập với nhau: [ ] [ ] c o s (s in c o s ) s in (1 c o s ) S i i i m s i i i i i i J M M m x G f m y G f ϕ γ γ γ γ γ = − = − = − ɺɺ ɺɺ ɺɺ (13) và [ ] [ ] 1 1 1 1 1 1 1 1 cos (sin cos ) sin ( cos ) Si i i ms i i i i i i J M M m x G f m y G f ϕ γ γ γ γ γ + + + + + + + + = + = − = − ɺɺ ɺɺ ɺɺ (14) trong đó: SiJ là moment quán tính khối lượng đối với trục đi qua trọng tâm bánh răng i , i iG m g= là trọng lượng của bánh răng i , f là hệ số ma sát trượt khô trong ổ đỡ trục, γ là góc ma sát, ρ là bán kính vòng tròn ma sát, i msG Mρ = là moment ma sát, iM là moment Lê Thị Thu Hà Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 118(04): 67 - 77 74 tác động trên các bánh răng, thành phần moment ma sát có thể phụ thuộc vào vị trí hoặc vận tốc góc của trục tùy theo chế độ bôi trơn cho ổ trục. Quá trình trên biểu diễn khi hai bánh răng không tiếp xúc với nhau do có khe hở cạnh răng, nó chỉ xẩy ra trong một khoảng thời gian ngắn, được xác định theo công thức sau: i oi t r δδ ω = (15) trong đó δ là khe hở cạnh răng, iω là vận tốc góc của bánh răng I , oir là bán kính vòng tròn cơ sở. Trường hợp khe hở của các ổ đỡ trục có rất bé, dao động của trục có thể xem không đáng kể, có thể bỏ qua, khi hai bánh răng chưa tiếp xúc với nhau, hay nói một cách khác hai bánh răng chuyển động độc lập với nhau, ta có: 1 1 1 Si i i ms Si i i ms J M M J M M ϕ ϕ+ + + = − = + ɺɺ ɺɺ (16) với giả thiết moment ma sát trong các ổ đỡ trục có cùng giá trị. Quá trình biến dạng Sau khi bánh răng chủ động vượt qua vùng chết δ (deadzone), ngay lập tức giữa hai bánh răng xẩy ra hiện tượng va chạm. Thời gian xảy ra va chạm τ rất bé với giả thiết va chạm ở đây là va chạm đàn hồi và vì thế độ dịch chuyển của các bánh răng trong thời khắc xẩy ra va chạm là không đáng kể. Khi đó hai biên dạng răng iL và 1iL + chịu tác động một lực va chạm N F+ , trong đó thành phần lực va chạm N lớn hơn nhiều so với thành phần lực tác dụng F . Để tính vận tốc của hai bánh răng khi va chạm ta áp dụng định lý biến thiên moment động lượng. Nếu ta gọi Li và ( 1)L i + là moment động lượng của các bánh răng i và 1i + trước khi xẩy ra va chạm, ta có: 1 1T Si i Si iL J Jϕ ϕ+ += +ɺ ɺ (17) và sau va chạm: 1( )S Si Si SL J J ϕ+= + ɺ (18) Từ đó ta rút ra được vận tốc của hệ bánh răng sau khi va chạm là: 1 1 1 Si i Si i S Si Si J J J J ϕ ϕϕ + + + + = + ɺ ɺ ɺ (19) Quá trình xẩy ra va đập trong phạm vi thời gian vô cùng bé và sau đó quá trình ăn khớp giữa hai bánh răng lại tiếp tục. Khi hai bánh răng tiếp xúc Khi hai bánh răng tiếp xúc với nhau sau va đập (xem trên hình 9b), sẽ xuất hiện các thành phần lực đàn hồi và giảm chấn. Lúc này ta có các phương trình sau: 0 1 1 1 0 1 1 1 ( ) ( ) ( ) Si i i ms i i i Si i i ms i i i J M M r F D J M M r F D ϕ ϕ+ + + + + + = − − + = + − + ɺɺ ɺɺ (20) trong đó: nF c= ∆ với c là độ cứng đàn hồi của cặp bánh răng tiếp xúc, ∆ là biến dạng đàn hồi của răng, n là hệ số phụ thuộc vào số điểm tiếp xúc trong đoạn ăn khớp thực của cặp bánh răng. Thực nghiệm cho thấy 1 1,5n< < . Biến dạng đàn hồi của răng phụ thuộc và vị trí của cơ cấu của răng. Vậy có i i iF c ϕ= , còn i i iD k ϕ= ɺ là thành phần lực giảm chấn tỷ lệ với vận tốc góc của trục quay, ik là hệ số giảm chấn. Thay vào phương trình trên các ký hiệu * i ms iM M M− = và 0i i ir c C= ta có: * * 1 1 1 1 1 1 1 ϕ ϕ ϕ ϕ ϕ ϕ+ + + + + + + + + = / + + = / ɺɺ ɺ ɺɺ ɺ Si i i i i i i Si i i i i i i J K C M J K C M (21) Khi hai bánh răng đã ăn khớp với nhau thì độ cứng thay thế và hệ số giảm chấn của nó được tính theo công thức: 1i iC c c += + và hệ số giảm chấn 1 1 i i i i k k K k k + + = + . Vì vậy hệ phương Lê Thị Thu Hà Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 118(04): 67 - 77 75 trình chuyển động của một cặp bánh răng ăn khớp trên có thể được viết dưới dạng tổng quát: ( ) ( ) ( ) ( )J t K t C t M tϕ ϕ ϕ+ + =/ɺɺ ɺ (22) trong đó: 1 1 1 1 1 1 1 0 1 1( ) , ( ) 0 1 1 1 1( ) , , 1 1 Si i i Si i i i i i i i i i i J J t K t k J k k C t c c c c k k k ϕ ϕϕ ϕϕ ϕ ϕ ϕ ϕ + + + + + + + + − = = − + + − = = + = − + + ɺɺ ɺ ɺɺ ɺ ɺɺ ɺ và , C K được là hệ số độ cứng và độ giảm chấn thay thế. Thông thường trong bộ truyền bánh răng hệ số giảm chấn k rất bé có thể bỏ qua. Khi đó phương trình có dạng: ( ) ( ) ( )J t C t M tϕ ϕ+ =ɺɺ Phương trình (22) là một phương trình vi phân cấp II có vế phải, vì vậy phương trình có nghiệm dạng tổng quát: * ** 1 1 1( )i i itϕ ϕ ϕ+ + += + trong đó * 1iϕ + là nghiệm của phương trình vi phân không có vế phải hay còn gọi là nghiệm riêng của phương trình vi phân có dạng: * 1 t i A e αϕ + = Còn **1iϕ + là nghiệm của phương trình vi phân có vế phải, nghiệm này phụ thuộc hàm ( )M t và các hệ số giảm chấn K và độ cứng của răng các bánh răng C chứa trong phương trình (22). Nhưng dạng của nghiệm **1iϕ + có thể tìm được dưới dạng: ** 1 cos( )i B tϕ α β+ = + Do đó nghiệm tổng quát của phương trình (22) khi bỏ qua hệ số giảm chấn k sẽ là: 1( ) cos( )ti t Ae B tαϕ α β+ = + + MÔ PHỎNG VÀ KIỂM CHỨNG Như vậy, ba trạng thái làm việc khác nhau của hệ truyền động bánh răng, bao gồm các trạng thái khi các bánh răng chưa tiếp xúc nhau (chạy trong đoạn khe hở), khi bánh răng va chạm (quá trình biến dạng) và khi bánh răng tiếp xúc sau va chạm, sẽ được mô tả bởi ba phương trình khác nhau, lần lượt là (16), (19) và (20). Nói cách khác, mô hình toán của hệ bánh răng là mô hình đa cấu trúc, hay nguời ta còn gọi là hệ có cấu trúc biến đổi. Để thực hiện mô phỏng, ta sẽ đơn giản hóa mô hình bằng cách sử dụng giả thiết là quá trình xẩy ra va đập trong phạm vi thời gian vô cùng bé [3]. Khi đó, bằng việc bỏ qua quá trình xung đập va chạm, mô hình hệ bánh răng chỉ còn lại hai phương trình (16) khi ở vùng deadzone và (20) sau khi va chạm. Ghép chung hai mô hình toán này lại với nhau nhờ tham số biến thiên: 0 trong deadzone( ) 1 ngoai deadzone d t = = = ɺ (23) ta sẽ có mô hình chung của hệ bánh răng là: 0 1 1 1 0 1 1 1 ( ) ( ) ( ) ( ) ( ) Si i i ms i i i Si i i ms i i i J M M d t r F D J M M d t r F D ϕ ϕ+ + + + + + = − − + = + − + ɺɺ ɺɺ (24) Mô hình toán chung (24) này là một mô hình bất định, vì trong nó có chứa các tham số chưa xác định được như moment ma sát msM và hàm bất định ( )d t . Hiện nay để xác định thành phần bất định msM , người ta chủ yếu áp dụng các phương pháp thực nghiệm [8]. Thành phần hàm bất định ( )d t còn lại sẽ được khử nhờ các phương pháp điều khiển thích hợp, chẳng hạn như phương pháp điều khiển thích nghi giả định rõ giới thiệu trong [4] và [7]. Hình 10 là sơ đồ mô phỏng hệ cặp bánh răng mô tả bởi (24) cho trường hợp 2=i . Đại lượng 1M là moment đầu vào, được cung cấp Lê Thị Thu Hà Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 118(04): 67 - 77 76 từ động cơ dẫn động và 2M là moment đầu ra của hệ. Các thành phần bất định msM và ( )d t của mô hình được biểu diễn bởi nhiễu tác động vào hệ. Thành phần ( )+i iF D là lực biến dạng đàn hồi và lực giảm chấn giữa các bánh răng i và 1i + được xác định theo công thức: 2 0 L , 1 1( ) cos ( )i i i i i i i iF D c r iα ϕ ϕ+ ++ = + trong đó ở bánh răng cuối cùng, mà trong mô phỏng dưới đây với 2i = là bánh răng thứ hai, có 1 3 2ϕ ϕ ϕ+ = =i . Những tham số còn lại trong hệ được giả định là: 2 2 1 2 01 02 0 1 2 12 0,01 , 0,02 , 50 , 100 , 30 , 10 , 2α = = = = = = = = S S L J kgm J kgm r mm r mm c c N i Hình 10. Sơ đồ mô phỏng trên SimuLink Hình 11 là kết quả mô phỏng khi đầu vào 1M là hằng số. Kết quả mô phỏng này, về mặt định tính, đã cho thấy mô hình (24) mô tả sát thực với trạng thái làm việc thực tế của hệ truyền động qua một cặp bánh răng. KẾT LUẬN Bài báo đã xây đựng được mô hình toán (16), (19) và (20) cho hệ truyền động bánh răng ở ba trạng thái làm việc khác nhau gồm trạng thái khi bánh răng chưa ăn khớp, trạng thái va đập khi vừa ăn khớp và trạng thái ăn khớp sau va đập đàn hồi. Cả ba mô hình trên có thể được ghép chung lại thành một mô hình bất định hàm thống nhất là mô hình (24). Mô hình toán này, bên cạnh thành phần bất định hàm ( )d t còn chứa bên trong nó các tham số hằng bất định khác bao gồm độ cứng vững của vật liệu, khe hở, độ biến dạng và hệ số ma sát. Hình 11. Kết quả mô phỏng Để xây dựng tiếp được mô hình toán chính xác hơn, không chứa tham số bất định, ta phải tiến hành thực nghiệm nhằm xác định cụ thể các hằng số bất định trên. Và cũng đã có nhiều phương pháp thực nghiệm được giới thiệu phục vụ nhận dạng được độ cứng vững của vật liệu, khe hở, độ biến dạng, hệ số ma sát này. Tuy nhiên, điều này là thực sự không cần thiết, vì ta có thể sử dụng các phương pháp điều khiển hiện đại để khắc phục tính bất định tham số đó của mô hình. Mô hình hệ truyền động bánh răng (24) của bài báo, tuy rằng còn chứa nhiều tham số hằng bất định gồm độ cứng vững của vật liệu, khe hở, độ biến dạng, ma sát, song lại có cấu trúc mô tả được chính xác các quan hệ động lực học của chúng trong hệ truyền động bánh răng. Do đó nếu được áp dụng thêm phương
File đính kèm:
- mo_hinh_hoa_he_truyen_dong_banh_rang.pdf